Mỗi
khi Phật giáo di cư từ vị trí của nó có nguồn gốc tại Ấn Độ đến các quốc
gia khác
như Sri Lanka, Miến Điện, Nhật Bản, Trung Quốc hay Tây Tạng…triết học,
phong tục và nghi lễ cũng được thay đổi. Chẳng có gì đáng ngạc nhiên, sự
tái định cư của Phật giáo với
phương Tây kèm theo
với một số thay đổi của
những sự nổi bật và văn hóa.
Ở Tây Tạng, các bậc thầy tôn kính có
thể cô lập mình trong
các hang động xa xôi, đôi khi hàng chục năm trong đại định. Ở phương
Tây, các giáo viên đến với hàng
ngàn học sinh ngay lập tức bằng
cách truyền sự hiểu
biết của họ trên podcast. Khắp châu Á, phụ
nữ hiếm khi tiếp cận được sự bình đẳng giáo dục. Ở phương Tây, phụ nữ
đòi hỏi để được thừa nhận trong nhiều vai trò lãnh đạo mà họ đảm
trách. Trong nhiều cộng đồng Phật giáo châu Á, việc thay đổi quan điểm
cũ
là điều không thể tưởng
tượng được, trong khi ở các trường phái, sự luận cứ
phê bình là chủ yếu.
Đối
với tất
cả những thay đổi mà chúng ta đang thấy Phật giáo trải qua ở phương Tây,
điều quan trọng nhất có
thể là phụ nữ nổi
bật, thể hiện vai trò bình đẳng.
Ngày càng có nhiều phụ nữ Phật giáo tăng lên khi các nhà giáo với quyền
của chính mình, hiểu rõ trách nhiệm
của mình: để tiếp thêm sinh lực và nâng đỡ phụ nữ nắm giữ “nửa bầu trời
"như những người tìm kiếm tâm linh và các bậc thầy. Như nhà
nữ quyền, học giả Phật giáo Rita Gross nêu lên trong cuốn sách của mình
"Phật Giáo Đằng Sau Chế Độ Gia Trưởng," “Sự khác biệt lớn nhất
giữa việc thực hành Phật giáo ở châu Á
và sự thực hành của Phật giáo ở phương
Tây là sự tham gia đầy đủ và hoàn chỉnh của phụ nữ Phật giáo phương
Tây."Đức Đạt Lai Lạt Ma thứ 14 đã thừa nhận điều này bằng cách chỉ ra rằng hóa thân tiếp
theo của ngài có thể là một phụ nữ.” "Tôi cho
rằng bản thân mình là một nhà nữ quyền", ngài nói. "Đó không phải là điều mà bạn gọi
người nào đó đấu
tranh cho nữ quyền ư?"
Mặc dù lịch sử
có phức
tạp, yếu tố tôn giáo và chính trị xung quanh
việc lựa chọn của các bậc thầy thị hiện trong truyền thống Tây Tạng lưu vong, Đức Đạt Lai Lạt Ma thì
công khai thay
đổi. Tại sao không? Vấn đề nào là trọng đại?
“Đức Lạt ma cũng không có
thể bỏ qua điều này nữa", nữ tu phương Tây Karma Lekshe Tsomo,
người sáng lập tổ chức quốc tế quan trọng
nhất đối với phụ nữ Phật giáo, Sakyadhita (" người
con gái của Đức Phật
") phát biểu. "Trong hầu hết các trung tâm Phật
Giáo, nhìn vào nhà bếp---toàn là phụ nữ. Nhưng
nhìn
vào các văn phòng hành chánh, ai là người lãnh đạo? Hầu hết là phụ nữ.
Ai là nhà hoạt động và tổ chức, dọn dẹp và đưa tin, ai là người đi chợ
và quản lý? Chủ yếu là phụ nữ. "Họ là những phụ nữ, sau đó cũng trở
thành những bậc
thầy, những nữ Viện trưởng Tu viện, và thậm chí cả Đức Đạt Lai Lạt
Ma chỉ là một sự hóa thân
tự nhiên.”
Việc
chuyển đổi hiện tình của Phật giáo trong thế kỷ 21 đang nâng cao trên
nhiều cấp độ, và phụ nữ đóng vai trò quan trọng trong nỗ lực này như là
môi
giới chính. Đức Phật là vị
sáng lập tôn
giáo đầu tiên sau khi
tín đồ Jainism (tại Ấn Độ) cho phép phụ nữ vào hàng ngũ của mình -
một quyết định mang tính cách mạng vào thời điểm đó, hơn
2.500 năm trước. Đức Phật lịch sử
rõ ràng khuyến
khích nữ
Phật tử và Ni giới cùng với nam giới là những trụ cột của cộng
đồng của mình. Nhưng, trong khi các nguyên lý biểu tượng về sự giác ngộ
nữ
tính đã được dựng lên trên các đền thờ, ít phụ nữ đã thực
sự được khuyến
khích đi theo bước chân của các biểu tượng. Mặc dù một sự
khích lệ của
Đức Padmasambhava, người tiên phong thế kỷ thứ 8 của Phật giáo Tây Tạng,
bảo rằng tiềm năng của phụ nữ là đạt được
giải thoát tối thượng, hầu
hết nền văn hóa Phật giáo xuyên qua nhiều thế kỷ
nhận thức rằng phụ nữ như
những chúng sinh thấp kém hơn. Những lời sách tấn nhiều hơn bằng
nhiều đoạn văn trong các bài viết do Đức Padmasambhava và các bậc đạo sư
khác thương xót về những khó khăn của phái nữ. Từ Tây Tạng thường được
sử dụng cho phụ nữ, lumen hoặc kyemen, nghĩa đen có nghĩa
là "người thấp kém" hay “sinh
thiếu phước."
Vài bậc thầy chính thống nghi ngờ đối với hôm nay nếu phụ nữ có thể
đạt được tất cả hiểu biết, và các nghi thức lâu đời dành cho phụ nữ là
nguyện ước để được sự tái sinh tốt hơn trong một cơ thể nam giới.
Chắc
chắn là có nhiều hành
giả nữ vĩ đại ở Tây Tạng," Nữ tu người Anh và là Viện trưởng Jetsunma
Tenzin
Palmo viết trong
cuốn sách của mình “Reflections on a Lake Mountain." “Nhưng bởi vì họ
không có một nền tảng đào tạo triết học,
họ có thể không thiết tha viết sách, thu thập đệ tử, nghiên
cứu Phật Pháp, và thuyết pháp. Khi chúng ta đọc lịch sử, chúng ta sẽ
nhận thấy rằng các nữ tu bị phân biệt bởi sự vắng mặt của họ. Nhưng điều
này không có nghĩa là họ không có ở đó." Đến hôm nay nhiều Ni viện ở
châu Á thường thiếu các tiềm lực mà các tu viện có, và việc
truyền Cụ túc giới cho Ni hiện nay không phải là một khả năng
trong truyền thống Tây Tạng, mặc
dù nhiều Tăng
Ni, bao gồm cả Đức Đạt Lai Lạt Ma, đang hoạt động hướng tới một sự thay
đổi.
Đức Đạt
Lai Lạt Ma đã lên tiếng nhiều lần
về sự cần thiết đối với việc phải giải quyết vấn đề
này. "Hai ngàn năm trăm năm trước, Đức Phật đã thuyết giảng trong một xã hội bị thống trị bởi nam giới," Ngài phát biểu trong một cuộc phỏng vấn. "Nếu
Đức
Phật nghiêng về quan điểm nữ quyền sẽ không có ai nghe ngài. Điều quan trọng là
bây giờ, trong suốt ba mươi năm qua, chúng tôi đã làm
việc để thay đổi điều đó".
Đây
là một sự thách thức cho tất cả
các tôn giáo khi
đối mặt với thế kỷ 21 trong hình thức này hay hình thức khác. Nhìn sự thay đổi ở Vatican, nhiều người hy vọng rằng Giáo
hoàng mới sẽ có chút thay đổi, đặc biệt là
khi nói đến các vấn đề và câu hỏi của phụ nữ
liên quan đến
tình dục và ngừa thai. Hơn 70% người Ky
Tô giáo
Mỹ muốn vị Giáo hoàng kế tiếp là Nữ Giáo
hoàng, ban
hành việc
sử dụng các biện
pháp tránh thai, và chấp nhận cho các linh mục kết
hôn (More than 70
percent of American Catholics want the next pope to ordain women, approve the
use of contraception, and let priests get married). Nhưng chúng ta biết người Ky Tô giáo sẽ không ưng chuẩn cho một nữ Giáo hoàng hoặc các Nữ
Linh mục vào
lúc này. Phụ nữ chỉ là
nhóm bị loại trừ hoàn toàn, và trong
quá khứ Giáo hoàng Francis đã
không có
sự nỗ lực khích
lệ. Tuy nhiên, bất kỳ tổ chức nào mà không bao gồm 50% thành viên có khả năng và
sáng chói nhất từ bộ phận lãnh đạo của họ sẽ không thể thoát
khỏi sự thay đổi mãi mãi. Triều
đại Giáo hoàng sẽ không trường cửu trong thời gian tới, nhưng ít nhất chúng ta biết rằng Đức Đạt Lai Lạt Ma là một sự lựa chọn.”
TN. Tịnh Quang chuyển
ngữ
*Tiến
sĩ Michaela Haas, là
một nhà báo quốc tế, giảng viên, và là nhà tư vấn. Bà là tác giả của tác
phẩm “Dakini Power: Twelve Extraordinary Women Changing
the Transmission of Tibetan Buddhism in the West,” sẽ được xuất bản bởi Snow Lion /
Shambhala vào
tháng tư này. Với bằng tiến sĩ trong Châu Á Học, Bà ta là một học giả thỉnh giảng trong Tôn giáo học tại Đại học California Santa Barbara. Bà ta đã nghiên cứu
và thực hành Phật Phật pháp trong gần hai mươi năm.
Bà
ta là chủ sở hữu sáng lập của HAAS live!, một công ty huấn luyện quốc tế, kết hợp kinh nghiệm của
mình trong các phương tiện truyền thông với việc đào tạo chánh niệm. Kể từ khi 16 tuổi,
Bà ta đã làm việc như một nhà văn và người
phỏng vấn cho các tờ báo lớn, các tạp chí và các đài truyền hình của Đức trên toàn quốc.
No comments:
Post a Comment