
Nghe cô liêu gọi trăng tà đầu non
Thấy cành đông đã héo hon
Xuân mong manh một chồi non hững hờ
Hoàng hôn tím nụ đợi chờ
Nguyệt vàng nửa mảnh lững lờ tầng không
Phong sương bến cũ tang bồng
Nghìn năm nước vẫn xanh trong cõi lòng
Đâu hồn Thục Đế lưu vong
Chim Quyên nhớ nước nhìn sông mơ màng…
TNTQ
No comments:
Post a Comment