Có những loài hoa nở đúng mùa,
Chẳng cần tên gọi.
Người đi qua rừng hoa
Chẳng thấy gì, ngoài một màu vàng ảo tượng.
Mặt đất long lanh,
Mây xanh cuốn chân trời xa thẳm…
Tôi đã đến đây với hai bàn tay không,
Nhưng ôm đầy nắng xuân trên cao đổ xuống.
Đôi chân vẫn ngập ngừng,
Trên bãi nhung vàng uốn lối.
Đường cong cong, bóng chìm khuất dưới những thân vàng phơi phới…
Vài con chim hoang bay lững lờ qua lại,
Thả những tiếng hót ngại ngùng khi lạc vào thế giới không tên.
…Yên tĩnh, nhìn một nụ hoa,
Tôi thấy nghìn trùng vàng mơ dịu vợi!
Lấp lánh tinh cầu ngọt ngào hoa dại,
Ngỡ ngàng với bình minh vừa lên,
Bên bầu trời mới, những nụ tinh khôi,
Trót quên ngôn ngữ trần gian,
Chỉ ươm vàng không gian tha thiết.
TNTQ
No comments:
Post a Comment