Một cành cây khô rơi
Hiên nhà, mùa gió bấc đã sang
Sự sống vẫn lang thang
Trong cành khô, côn trùng nhộn nhịp khúc ca ngày mới
Đêm qua, vừng trăng đẹp lả lơi
Sáng nay, bóng nó vẫn tròn xoe
Rơi xuống mặt hồ, yên tĩnh…
Sông xưa, không còn hai ánh bình minh
Lung linh khói trắng…
Con đò mắc cạn
Trong những vết rạn, những loài hoa không tên
Thản nhiên nở nụ…
Phiến đá thành lời thiên thu
Âm thầm ghi tên, năm tháng cũ…
Người về non xưa
Nghe hồn dũ cơn mơ
Thời gian ơ hờ…
Dấu khắc hôm nao, mập mờ theo năm tháng
Bên khu rừng già lãng đãng
Bóng ai lang bạt nghìn năm
Tóc bạc hóa xanh
Cùng thời gian lửng lơ trên cành
Xanh biếc.
TNTQ
Saturday, January 30, 2016
Subscribe to:
Post Comments (Atom)
No comments:
Post a Comment