Tịnh
Quang chuyển ngữ
“Một
cuộc hôn nhân hạnh phúc sẽ là giữa một bà vợ đui và một ông chồng điếc.”
(Maongaige).
Trong
cuộc hôn nhân đúng, người đàn ông và người đàn bà lo lắng cho người bạn đời của
mình nhiều hơn là cho chính mình. Nó là sự tương ái bằng mối quan tâm và là sự
đương đầu để hy sinh cho nhau vì mục tiêu của cả hai. Cảm giác an toàn và hài
lòng của chính nó đi từ những nỗ lực cho nhau.
Không
phải bất kỳ cặp nào cũng có khả năng sống chung với nhau, có nhiều người có
những mối quan hệ mật thiết trước đó rồi cũng đổ vỡ tan tành. Sự hiểu biết rất
là cần thiết, bởi vì khi tình yêu gặp trở ngại, nó sẽ trở thành sự giận dữ và
hận thù. Nên nhớ rằng không có những điều để nhượng bộ nhau khi tình yêu không
còn giá trị. Tình yêu là tự khám phá và tự đáp ứng xuyên qua việc tăng trưởng
lành mạnh với và vì người khác.
Tình
dục là sự đáp ứng của lòng khát khao hơn bất kỳ điều gì khác. Nó là căn bản của
một đời sống mật thiết với người bạn đời, một tổ ấm, và ý nghĩa tạo nên một đàn
con mà chúng ta yêu thương và ấp ủ khi chúng ta sống. Xuyên qua thời gian,
chúng ta đã kinh nghiệm rằng tình yêu và sự tương kính lẫn nhau phải là căn bản
của sự mật thiết giữa vấn đề sinh lý, ngoại trừ cả hai có cảm giác thoái hóa
như một kết quả.
Con
người là một động vật có luân lý, với lý do này, thái độ đứng đắn có thể tiếp
tục nhắc nhở cho y những gì phải là, ngay cả khi hành vi của y không đạt được
sự thỏa hợp. Tình dục giống như bất kỳ xu hướng khác bên trong con người phải
được điều chỉnh bằng lý lẽ. Con người không bị thống trị bởi những bản năng chi
tiết của động vật thấp kém, sẽ tìm thấy khuynh hướng của mình cứ phóng càng bừa
bãi nếu mình không điều chỉnh chúng bằng phương pháp lý luận.
Không
ai có thể hủy bỏ qui luật đạo đức. Ước vọng về nền văn minh dựa vào sự phục
tùng của chúng ta đối với đạo đức thay vì đầu hàng những bản năng thú vật.
Trinh tiết, trung thực, mẫu mực… tất cả chuẩn mực của đức hạnh xưa là một phần
của sự khôn ngoan được gìn giữ qua mọi thời đại, là sự cần thiết tối hảo cho sự
lựa chọn tuyệt vời hơn. Đạo đức phát triển chỉ xuất hiện trong việc tự thống
trị mình.
Thái
độ hiện thời hướng đến dục tính trở nên mất cân bằng. Tổ tiên của chúng ta dựng
lên một bức màn bí mật với thái độ đạo đức giả xung quanh chủ đề này; chúng ta
đã xé đi bức màn đó, nhưng lại đang ở trong tình trạng nguy hiểm với việc tạo
ra “đồ vật” với mục đích chú trọng giải quyết dục tính trong đời sống.
Bất
hạnh thay, nền văn minh hiện thời của Tây phương đã đặt quá nhiều sự chú ý vào
lĩnh vực khiêu dâm đối với đời sống bằng cách thương nghiệp hóa nó, và con
người hiện giờ được tiếp xúc với một sự va chạm không ngừng của sự kích thích
tình dục từ mọi phía. Nhiều hội chứng rối loạn chức năng của con người bây giờ
bắt nguồn từ trạng thái mất cân bằng của vấn đề sinh lý.
Báo
chí, màn hình và nghệ thuật nói chung, tất cả đã phạm phải tội lỗi với một mức
độ nào đó về việc đặt thái quá về dục tính. Ngọn lửa tình dục là một kẻ nô lệ
tốt nhưng lại là một ông chủ xấu.
Tình
dục cần phải được trình bày phù hợp trong đời sống tiêu chuẩn của nam và nữ; nó
không bị dồn nén một cách không lành mạnh hoặc được bơm lên một cách bịnh hoạn.
Và nó cần phải thường xuyên nằm bên dưới của sự kềm chế hoàn toàn của ý chí,
khi có thể, nếu nó được cân nhắc đúng mức và đặt để trong phối cảnh thích hợp.
Montaige
trêu đùa về đời sống hôn nhân qua câu nói: “một cuộc hôn nhân hạnh phúc sẽ là
giữa một bà vợ đui và ông chồng điếc.”
Hầu
hết sự bất an và lo lắng xuất hiện giữa chồng và vợ, cha mẹ và con cái, người
thân và bạn bè là vì thiếu hiểu biết và thiếu kiên nhẫn. Người chồng không nên
cư xử với người vợ như một người nô lệ, dù ông ta là một gia trưởng của gia
đình. Nếu có bất kỳ thời gian rãnh rỗi nào đó ông ta nên giúp vợ với những việc
lặt vặt ở nhà như là bổn phận của mình. Ngược lại, người vợ không nên inh ỏi
hoặc lải nhải đối với chồng khi có bất kỳ sự cố ở nhà. Cô ta cũng không nên
nghi ngờ về chồng mình. Nếu thực sự người chồng có vài nhược điểm người vợ có
thể sửa sai cho chồng bằng cử chỉ nói năng một cách thân ái. Người vợ phải biết
tha thứ và chịu đựng một vài điều mới không làm buồn khổ chồng mình.
Hôn
nhân là một điều hạnh phúc của con người nhưng nhiều người đã biến cuộc hôn
nhân của họ thành địa ngục vì thiếu đi sự hiểu biết, tha thứ, và kiên nhẫn. Sự
nghèo khó không phải là nguyên nhân chính của một cuộc hôn nhân bất hạnh. Người
chồng và người vợ phải học cách chia xẻ ngọt bùi và cay đắng về mọi thứ trong
đời sống hằng ngày. Thấu hiểu nhau là bí mật của một đời sống gia đình có hạnh
phúc thực sự.
Đức
Phật dạy rằng hôn nhân giữa một người chồng xấu (tính) và một bà vợ xấu (tính)
giống như người đàn ông chết sống với người đàn bà chết. Hôn nhân giữa một
người đàn ông xấu và một người đàn bà tốt giống như một người chết sống với một
thiên thần. Hôn nhân giữa một người đàn ông tốt và một người đàn bà xấu giống
như một thiên thần sống với một người chết. Hôn nhân giữa một người đàn ông tốt
và một người đàn bà tốt như thiên thần này sống với một thiên thần khác.
Dựa
vào quan điểm của một tôn giáo nào đó, một người đàn ông có thể kết hôn với
nhiều người vợ cùng lúc, trong khi một tôn giáo khác thì ủng hộ chế độ một vợ
một chồng. Mặc dù Phật giáo không đặt nặng ở khía cạnh này, người ta có thể
hiểu rõ qua sự từng trải của riêng mình, y có thể có nhiều niềm hoan lạc hay
không bằng việc tăng lên số lượng bà vợ. Tuy nhiên, hầu hết những người này tự
rước nhiều nỗi lo lắng và những gánh nặng áp lực vào đời sống của họ vì những
khoảnh khắc ham vui bằng việc chiếm hữu thêm nhiều bà vợ.
Mỗi
cặp vợ chồng nên thực hiện sự kềm chế tối đa đối với thế lực của mình để chỉ có
một số ít con cái đủ để sống một cuộc sống gia đình hạnh phúc thực sự.
Một
Bài Ca Phấn Khích
Này
người yêu,
Khi
em cảm thấy đau buồn
Hãy
đến phấn khích cho vài tâm hồn khác
Hãy
cười đi, chìa bàn tay cho tất cả;
Rồi
ngày mai bình minh sẽ hạnh phúc hơn
Và
mặt trời sẽ lung linh chiếu sáng
Và
tháng ngày dường như tuyệt vợi
Khi
em ngã mình bên những rặng thông xanh.
Này
người yêu,
Khi
em cảm thấy giân hờn
Hãy
nói ra một lời yêu thương và hòa ái
Với
ai kia làm em hờn giận
Để
nỗi hờn kia sẽ sớm tàn.
Tình
yêu mãi mãi như vừng hồng lấp lánh
Sẽ
cho em niềm phấn khởi muôn đời
Ôi
thiêng liêng tia mầu sáng rỡ
Trãi
dài niềm hạnh phúc gần xa!
Người
yêu ơi,
Căm
hờn như ngọn lửa kia
Sẽ
thiêu cháy ý thức và trái tim em đó
Sẽ
khiến em đớn đau và tuyệt vọng nhiều
Tình
yêu mới làm lành được cơn đau và mù tối.
Có
thể em là một mặt trời yêu thương
Chiếu
sáng trên cao bầu trời cuộc sống
Trong
tư duy biến hành từ thiên thể này đến thiên thể khác
Và
xua tan bóng đêm xung đột hận thù !
A
Little Song of Cheer
When
you’re feeling sad, my dearie.
Go
and cheer some other soul,
you’re
feeling weak and weary,
Smile,
and lend a hand to all;
Then
the morrow will dawn happier,
And
the sun will brighter shine;
And
the day will seem far fairer
Than
if you were prone to pines.
When
you’re feeling angry, dearie,
Speak
one work of love and peace
To
the one who made you angry,
And
your anger soon will cesse;
Love
is always like the sunshine,
It
will ever bring you cheer:
How
brightly gleams its rays divine
Spreading
happiness far and near!
Hate
is like the fire, my dearie,
It
will burn your heart and mind;
It
will make you sick and weary;
Love
can heal the sick and blind.
So
may you be a sun of love
To
shine aloft the sky of life;
From
sphere to sphere in thought to move,
And
dispel darkness, hate and strife!
No comments:
Post a Comment