Chiều nao,
Khói trắng bay bay
Lạnh đôi tay
Chợt nhớ mùa đông xưa… viễn xứ
Ta đã quên tháng ngày
Đêm xuống, trăng lên, rung rung ngọn tre đùa trước ngõ.
Mấy độ ra đi
đường vắng xa, cây khô vàng một nẻo.
Giấc mơ xưa, lùa về
Ngôi nhà ba gian
Có người ngồi trước cửa
Chờ ta…
Bao mùa thu đường đi xao xác lá
Bước chân vang
Bụi mờ bay theo gót…
Ngày trở về,
Lối xưa cỏ hoang mịt mùng
Đường quanh co gai giăng phủ lối
Miên man... bốn bề gió thổi.
Nhà xưa trống vắng, không cửa vào ra...
Chỉ một người
Lạnh lùng hóa đá, chờ ta…
Tháng năm mỉm cười,
Quên thời gian điểm bạc.
Ta lại đi
Cuộc lữ thứ nghìn năm
Sương trắng phủ đầu
Mộng trùng dương, giấc mơ mây bay vạn dặm.
Xa xôi…
Đường cũ vội quên,
Lối về...chỉ bước chân êm lặng
Sỏi đá chợt nhẹ nhàng
Cùng bóng đổ mênh mang….
No comments:
Post a Comment