Mùa đông vẫn chưa xa
Mong manh làn nắng
Gửi vào hồn hoa, vàng một sớm,
Mặt đất xanh thẳm trên cao
Mây xám tan dần cuối nẻo,
Một người lặng ngồi
Áo phơi vi vu trước gió
Không gian mênh mang, nhịp thở
Thời gian miên man, ánh sáng.
… Nơi đây
Đã bao mùa xuân đến đi
Ta đã từng qua đây trong hình hài vạn thể
Cùng những bông hoa dại phất phơ
Phả những làn hương dịu ngọt.
Ơi cành xuân rung rinh,
Xanh trên đôi cánh nàng châu chấu
Nhớ chăng,
Ta đang hiện hữu cùng nàng
Với những bước chân lêu khêu
Rong chơi trên con đường sinh tử.
Ơi nghìn năm,
Có tiếng ta khóc cười
Trong tiếng côn trùng vạn thuở.
Đã từ lâu, vườn xuân
Biết bao lần ta có mặt
Trong ngút ngàn hân hoan
Trong nỗi buồn vời vợi
Trong tiếng sóng xa vời
Lặng lẽ bóng hình, nhấp nhô gió bạc.
… Ơ hay xuân về,
Một vòng xoay tương phùng
Cỏ hoa nôn nao
Tung muôn sắc tươi xôn xao ngày mới.
Ta vẫn nơi đây
Cùng ánh xuân hoang sơ, giữa vườn xưa im ắng
Có nắng lượn vàng quanh
Phút giây thênh thang,
Yên tĩnh.
TNTQ
No comments:
Post a Comment