Một nơi,
Bước chân về êm ả,
Và ta, thanh thản dạo chơi…
Chợt nghe, tiếng sơn ca rất khẻ
Gọi ta nhớ mặt đất hiền hòa.
Đường đi, hé cành hoa vừa nở,
Vọng âm, lời róc rách từ đỉnh cao,
Ghập ghềnh, mỏm đá xanh vừa dội
Từ tiếng suối... trườn qua lưng đồi…
Nghiêng nghiêng, hàng cây già chờ đợi,
Gió lùa, làn nước thơm dịu vợi,
Trời cao, bềnh bồng mây trắng lượn,
Bình minh đã nhô lên đầu ngày.
Dưới hang, vài chú sóc bé nhỏ,
Ngẩn ngơ, nhìn mắt ai xa lạ,
Đường đi, vết chân chim phiêu bạt,
Lòng đất hằn dấu đêm qua…
Ngồi đây, nghe hòa bình từng nhịp thở,
Thầm thì, nắng đổ vội trên vai,
Trời trong, xanh xanh màu núi đồi,
Chợt thấy bóng tôi xa… rồi...
TNTQ
No comments:
Post a Comment