Đường đi, bóng đổ dài năm tháng,
Viễn xứ gió lùa khắp bốn phương,
Vần thơ đã dệt nên từ độ,
Mõi gót quan san, bước dặm trường.
Một ngày mây vương trên đỉnh vắng,
Người yêu sông núi ngắm trời không,
Bài thơ vô tình rơi trên nước,
Trắng một dòng sông, lòng mênh mông.
Nam Kha nửa giấc, hồn xa lạ…
Có bóng ai trôi giữa nắng hồng (?)
TNTQ
No comments:
Post a Comment