(Tặng người Em xứ Huế)
Hai mươi năm
trời xanh quên đôi mắt,
Dòng Hương giang
quên nước thẳm màu riêu.
Nắng vừa nhạt
vài thuyền nan xa bến
Bờ bên tê lau vàng phiêu theo gió,
Bên ni sông đò Đập Đá vội về.
Em trắng quá
gốc phượng hồng nở muộn,
Nhìn Đông Hoa
hoàng hôn nhuốm mãi mê.
…Hai mươi năm
Phong trần khúc ly biệt,
Canh gà khuya
tha thiết gọi ngày xa?
Em về lại
tìm Hương xưa một thoáng,
Bên mạn thuyền
sông nước thoảng lời ca.
Mây chùn xuống
Trường kiều hắc bóng nhỏ,
Tóc rối bời
Chân vội giữa đèn hoa.
Dòng xưa lặng…
câu hò nghe xa vẳng,
Giờ xôn xao
khúc mái đẩy nhạt nhòa.
Em ngơ ngác
vu vơ đường nắng dại,
Ta trở về
ngắm đỉnh Ngự thiên nhai,
Viên Thông tự
chuông ngân dài một niệm
Bao ưu phiền
theo gió bụi phôi phai.
No comments:
Post a Comment