Mùa xuân
lướt nhẹ như mơ,
Vườn sau cánh cửa
lửng lơ quên gài…
Nghiêng nghiêng
nửa mảnh trăng cài,
Lá bay vào giữa
chiều phai đầu tường .
Long lanh nguyệt chiếu
ngàn phương một miền .
Gió xô
con sóng nối liền,
Nước róch rách gợn
nỗi niềm trôi qua.
Vài vừng mây xám nhập nhòa,
Ngập ngừng ẩn hiện
góc xa chân trời.
Vườn khuya
chếch ảnh không lời,
Bóng khuya lặng lẽ
một người dưới trăng.
Say đêm
với một mảnh rằm,
Nốt thời gian bật
cung trầm vừa lên.
Tiếng ong vò vẽ ngoài hiên
Ngại ngùng
bởi giọng chim quyên trong vườn.
Bạch hoa
lặng tỏa làn hương,
Thơm trong tiếng thở
giọt sương đầu cành.
Non xa
trăng lặn một vành,
Góc tường loáng ảnh
độc hành ngỡ ai (?)
Trời khuya
thấp thoáng sao mai,
Tựa hiên ngắm chiếc
bóng dài với đêm.
Trầm tư
một niệm vừa lên,
Lạnh nghìn năm cõi vô biên ưu phiền...
TNTQ
No comments:
Post a Comment