Xuân đến rồi đi tự thuở nào,
Ngoài hiên gió gọi cửa lao xao.
Vườn yên hoa nở tàn bao độ,
Vẫn ánh bình minh vời vợi cao.
Một sớm sương vừa tan ngõ xa,
Trời xanh loang nắng điểm ngàn hoa,
Vài con chim lạ leo cành hát,
Loãng giữa thinh không vài tiếng ca.
Bờ đá im lìm nước lạnh trôi,
Mây hồng nửa mảnh nhuốm lưng đồi,
Người đi với bóng hắt hiu đổ,
Mãi gót đường dài bước thảnh thơi.
TNTQ
No comments:
Post a Comment