Đường trần một bóng chênh vênh
Áo vàng mấy độ nắng bồng bềnh theo
Xin hồn cứ mãi trong veo
Mặc thời gian cứ bay vèo qua sông
Vương chi một chút bụi hồng
Hóa thân trong cánh hoa nồng thiết tha
Mây xanh có dáng chiều qua
Lá xanh trót thẹn thu pha sắc vàng
Trần gian là cõi mang mang
Có – không trăng xuống dưới làn nước trong.
Chiêm bao vạn tượng lòng vòng
Khóc cười với bóng bên dòng suối mơ
Nụ tầm xuân dáng bơ phờ
Mắt trong dấu bóng mây mờ vờn quanh
Môi nào mềm tuổi mong manh
Nụ cười khô héo theo cành luống xuân
Lá hờn gió rụng bâng khuâng
Buồn rơi dưới cánh phiêu bồng Nhạn qua
Chiều riêng một cõi nhạt nhòa
Phù vân lạnh tiếng chim ca cuối ngày
Cánh chim xé một đường bay
Dưới dòng sinh tử bóng mây chập chờn.
Thích nữ Tịnh Quang
Saturday, October 31, 2015
Subscribe to:
Post Comments (Atom)
No comments:
Post a Comment