
Mặc
dù hòa bình trên toàn thế giới thì không thể không có việc cấm các vũ khí hạt
nhân, Sự ngăn cấm thì không còn đồng nghĩa với hòa bình toàn cầu trong ý nghĩa
xác thực nhất của từ này. Vũ khí hạt nhân không phải là vũ khí duy nhất trong
kho vũ khí của các quốc gia có chủ quyền. Có rất nhiều loại vũ khí khác, một số
chúng hầu như không ít khủng khiếp hơn hạt nhân, và thậm chí nếu một cuộc chiến
tranh hạt nhân sẽ là không thể thì nó có thể gây ra thiệt hại không thể khắc phục
với nền văn minh và tạo ra khổ đau chưa từng có của nhân loại.
Nếu chúng ta muốn đạt được hòa bình trong ý nghĩa đầy đủ của từ này, chúng ta cần phải làm việc để tiêu diệt không chỉ vũ khí hạt nhân nhưng cũng đối với vũ khí thông thường. Chúng ta không muốn loại bỏ vũ khí hạt nhân chỉ là trong một tình huống như ngày hôm nay, nhưng không có vũ khí hạt nhân. Chúng ta cũng không muốn tiêu diệt nó, nhưng để trở lại với tình hình của ngày hôm qua hay hôm kia.
Nếu chúng ta muốn đạt được hòa bình trong ý nghĩa đầy đủ của từ này, chúng ta cần phải làm việc để tiêu diệt không chỉ vũ khí hạt nhân nhưng cũng đối với vũ khí thông thường. Chúng ta không muốn loại bỏ vũ khí hạt nhân chỉ là trong một tình huống như ngày hôm nay, nhưng không có vũ khí hạt nhân. Chúng ta cũng không muốn tiêu diệt nó, nhưng để trở lại với tình hình của ngày hôm qua hay hôm kia.
Dĩ nhiên, mặc dù nó
không biểu đạt sự giảm căng thẳng cho nhân loại, việc loại bỏ vũ khí hạt nhân
không có nghĩa là đủ. Nó là không đủ ngay cả trong trường hợp hủy diệt của hai
loại vũ khí, cả hạt nhân và phi hạt nhân. Hòa bình trong ý nghĩa đầy đủ của từ
này có thể đạt được chỉ khi các tranh chấp giữa các quốc gia có chủ quyền, cũng
như giữa các nhóm và cá nhân nhỏ hơn sẽ được giải quyết hoàn toàn bằng phương
tiện bất bạo lực.
Đức
Phật thường nói về ba nguồn gốc của cái ác hoặc "tam độc" của tham
lam, sân hận, và si mê dẫn dắt con người đi trong mê lộ, khiến chúng ta không
thể nhận ra những giá trị đích thực của cuộc sống.
Nếu
những gì chúng ta làm là thúc đẩy bởi các chất độc ấy, kết quả không thể tránh
khỏi là đau khổ. Sự đau khổ không chỉ bị ở mức độ của mỗi cá nhân, nó liên quan
đến người khác; nó phản chiếu hình ảnh của nó trong những hành động của cộng đồng
và xã hội.
Vì
vậy, khi chính trị và kinh tế dựa trên các tư tưởng tiêu cực và sự tồi tệ nhất
của bản chất con người, kết quả không thể tránh khỏi được là xã hội đầy rẫy những
bất bình đẳng và bạo lực.
Sự
quan ngại của Phật giáo là động lực thúc đẩy nhằm làm sáng tỏ những câu hỏi
quan trọng của thời đại chúng ta: sự tàn phá của môi trường, sự khai thác của
con người, và việc sử dụng sự lừa dối để dập tắt những bất đồng chính kiến và
tranh luận bởi lòng ích kỷ của con người.
Để đạt được một nền hòa bình toàn cầu trong ý
nghĩa đầy đủ của từ này, chúng ta phải làm sâu sắc thêm sự hiểu biết của chúng
ta đối với nhân loại và hành động vì lợi ích của sự hiểu biết này với tính nhất
quán hơn. Chúng ta phải thấy mình là công dân của thế giới trong một ý nghĩa cụ
thể hơn trước đó và thoát khỏi bất kỳ vết hỏng nào của dân tộc. Chúng ta phải
nhận ra chính mình chặt chẽ hơn với tất cả chúng sinh và yêu tất cả chúng với một
mức độ cao hơn của long vị tha. Tiếng nói của chúng ta về sự cảm thông và lòng
từ bi đối với thế giới có thể cất cao hơn và rõ ràng hơn bao giờ hết. Chúng ta cũng
phải ứng dụng đối với các chính quyền và các dân tộc trên thế giới cũng như với
chính mình; cùng gây áp lực là điều cần thiết cho việc ngăn cấm các vũ khí hạt
nhân, thậm chí cần dai dẳng hơn. Và trên tất cả, chúng ta cần phải trau dồi sự
tận tâm của chúng ta đối với các nguyên tắc đạo đức và tinh thần vĩ đại về việc
bất-bạo động, trong đó áp dụng cho cả các mối quan hệ giữa các cá nhân và các mối
quan hệ giữa các nhóm.
Đã
vào buổi bình minh của lịch sử, hoặc có thể bắt đầu với chu kỳ của vũ trụ hiện
nay, trên thế giới có hai nguyên tắc lớn: nguyên tắc của bạo động và nguyên tắc
bất-bạo động, hoặc, như chúng ta có thể gọi sau này, nguyên tắc của tình yêu; tuy
nhiên, theo ý nghĩa của ‘kinh ngạc’ Phúc âm Hy Lạp, không phài là thần tình ái.
Các nguyên tắc của bạo lực được thể hiện trong việc sử dụng vũ lực và sự dối
trá, và những thứ như sự áp bức, bóc lột, đe dọa, tống tiền. Nguyên tắc bất-bạo
động hay không có hại (ahimsa) được phản ánh trong sự thân thiện, cởi mở, và phẩm
chất như lịch sự, lòng từ bi, sự động viên, sự đồng cảm, và sẵn sàng giúp đỡ. Nguyên
tắc của bạo lực bao hàm sự đối phó trong phản ứng; cuối cùng nó là phá hoại;
nguyên tắc bất-bạo động có nghĩa là một thái độ sáng tạo. Nguyên tắc bạo động
là một nguyên tắc tối tăm; nguyên tắc bất- bạo động là một nguyên tắc của ánh
sáng.
Sống theo nguyên tắc của bạo lực là như một
con thú, hay ma quỷ, hoặc chéo giữa hai trạng thái ấy, trong khi sống theo các
nguyên tắc bất-bạo lực chính là một con người trong ý nghĩa đầy đủ của từ này,
hoặc thậm chí là một thiên thần. Dĩ nhiên, người ta vẫn sống theo nguyên tắc của
bạo lực hơn bất-bạo lực. Điều này đã xảy ra bởi vì nó đã có thể thực hiện theo
các nguyên tắc của bạo lực và không hoàn toàn phá hủy chính bạn; tuy nhiên, nó thì
không như vậy nữa. Vì sự xuất hiện của các quốc gia sở hữu vũ khí hạt nhân trên
sân khấu thế giới, bây giờ nó đã trở thành không thể sống theo các nguyên tắc của
bạo lực, bởi vì trong trường hợp này, sớm hay muộn, chúng ta sẽ tiêu diệt chính
mình.
Do
đó, chúng ta đang phải đối mặt với sự cần thiết là phải học cách để sống theo
những nguyên tắc bất-bạo lực, hoặc đừng sống nữa. Vì vậy, khả năng thực sự của
một thảm họa hạt nhân không chỉ cho phép chúng ta hiểu được bản chất thật của bạo
lực, những gì có thể là hậu quả của bạo lực phát triển quá mức tối đa, nhưng
cũng cho chúng ta một sự hiểu biết sâu sắc hơn về giá trị thực sự của bất bạo lực.
“Vui thay không thù hận
Dẫu
sống giữa hận thù
Trong
những người thù hận
Tâm ta thoát hận thù.”[1]
(Susukhaj
vata jivama
Verinesu averino
Verinesu
manussesu
Viharama averino).
“Kẻ hãm hại chúng sanh
Không phải người ‘cao quí’
Không hãm hại chúng sanh
Mới xứng danh ‘tôn quí’.”[2]
(Na tena ariyo hoti
Yena panani hijsati
Ahijsa sabbapananaj
Ariyo ti
pavuccati)
No comments:
Post a Comment