
Núi
rừng là chốn thâm u độc hành
Mười
năm say giấc an lành
Trăng
rơi trên gốì trên nhành gió sương
Mõ
khuya chuông sớm vấn vương
Thời
kinh tròn một nén hương phiêu bồng…
Mười năm phố thị long đong
Lăng Nghiêm lạc chữ lòng vòng không ra
Bụi đường in bóng Cà sa
Nửa bàn chân bước đường xa ghập ghềnh.
Mười năm nắng đổ chông chênh
Nhớ dòng suối mát bên ghềnh núi cao
Dập dìu con nước lao xao
Từng đàn cá rỡn trăng sao một miền.
Mười năm nửa giấc triền miên
Hoa tàn hoa nở thản nhiên bên đời
Tiếng chim chẳng gửi một lời
Trời xa hút cánh biết nơi nao về.
Mười năm phố lạc sơn khê
Thu phong lá đổ bốn bề tịch liêu.
Đường về một bóng đìu hiu
Thời gian khẽ gọi nắng chiều vút qua
Nghe bình yên giữa ta bà
Núi rừng giữa tiếng chim ca năm nào...
Đất trời mấy thuở chiêm bao
Đất tâm một cõi trăng sao đi về.
TNTQ
No comments:
Post a Comment