
Vực sâu quên giấc im lìm cỏ hoa.
Chiều quên ngày vội vã qua
Hoàng hôn quên lửng ánh tà cuối sông.
Đò quên vỗ sóng bềnh bồng
Nước quên gợn ráng mây hồng trên cao…
Ta về từ giấc chiêm bao
Đêm quên một bóng hư hao đầu tường.
Gió quên lưu lạc ngàn phương
Cửa quên khép cánh trăng vương ngõ vào.
Vườn hoang quên tím một màu
Hương quên cánh bướm xôn xao mùa về…
Ta quên ngày tháng mải mê
Chân quên rảo giữa bốn bề đìu hiu
Quên tình người những buồn thiu
Khói quên tiếng sáo nâng niu xa vời
Càn khôn quên thuở chơi vơi
Cành khô quên lá vàng rơi rì rào.
Trời khuya quên một vì sao…
Ta quên mình lạc nẻo vào thiên nhai
Không môn nửa mảnh vừa gài
Nụ cười quên giữa đêm dài phù du!
TNTQ
No comments:
Post a Comment