Trời ửng sáng
nụ cười treo đỉnh vắng
Sương còn ôm
đầu ngọn nắng long lanh
Xuân vừa qua
Gió hè reo một dãi
Phả bụi mờ
theo mãi gót vòng quanh.
Nửa đời mây
quên mình con nước lạnh
Dưới vầng trăng
lấp lánh giọt riêu phong
Và vội vã
dong bờ tung bọt trắng
Đùa trăm năm
sóng vỗ cát tang bồng.
Ngày sắp qua
mây mù xa thăm thẳm
Gốc thông già
lẳng lặng giữa cô liêu
Nắng dần nhạt
rải hoàng hôn vàng óng
Đường tịch nhiên
lan một bóng dưới chiều.
TNTQ
quên mình con nước lạnh
Dưới vầng trăng
lấp lánh giọt riêu phong
Và vội vã
dong bờ tung bọt trắng
Đùa trăm năm
sóng vỗ cát tang bồng.
Ngày sắp qua
mây mù xa thăm thẳm
Gốc thông già
lẳng lặng giữa cô liêu
Nắng dần nhạt
rải hoàng hôn vàng óng
Đường tịch nhiên
lan một bóng dưới chiều.
TNTQ
No comments:
Post a Comment