Người đi qua cõi phù sinh,
Gót hồng bảy đóa sen xinh dạo đầu.
Chư Thiên khấp khởi về chầu,
Bảy rồng phun nước địa cầu chuyển rung.
Ba nghìn thế giới trùng phùng,
Bình minh thức giữa đêm lung linh màu.
Vườn Lâm mây nước theo nhau,
Suối róc rách lượn bên cầu gió reo.
Én xuân hòa tiếng trong veo,
Thiên không nhạc khúc vang theo mừng người.
Vô ưu hoa nở thay lời,
Đàm hương thoảng giữa đất trời ngàn năm.
Người về đêm đã lên rằm,
Thiên thu sáng một ánh trăng trên ngàn.
Khai tri kiến Phật rỡ ràng,
Hiểu tâm là nẻo bình an trở về.
Từ vô thỉ ruỗi đường mê,
Vừng hồng có dáng Phật về thuở nao.
Bình tâm giữa những lao xao,
Nước từ bi rải ngọt ngào tình thương.
Vị tha là cuộc lên đường,
Người về soi sáng dặm trường đêm thâu.
Đem an vui giữa u sầu,
Phật tức tâm chẳng vọng cầu xa xôi.
Từ bi-vô ngã là ngôi,
Hoa sen nở giữa luân hồi trầm kha.
Từ Đâu suất đến Ta bà,
Trao nhân gian một khúc ca yên bình.
Phật về thế giới lung linh,
Mỗi người có bóng Phật sinh với mình.
TNTQ
Friday, May 26, 2023
Subscribe to:
Post Comments (Atom)
No comments:
Post a Comment